Thích Trường Chinh quay đầu lại.
Hắn giật mình kinh ngạc.
Đứng trước mặt hắn là một mỹ nhân đang cười tươi như hoa như ngọc nhưng không phải là Bạc Chiêu Như, người đã để hắn khổ sở chờ đợi nãy giờ.
Nàng chính là người mặc trang phục võ sĩ trắng vàng mà hắn đã gặp mặt một lần – Công chúa Nữ Chân “Ngọc Bộ Diêu” Mạnh Thanh Thanh.
Ngày đó, hắn ở xa xa thoáng nhìn vội vã đã cảm thấy nàng vô cùng mỹ lệ.
Giờ phút này đối mặt ngay trước mắt thì càng không cần phải nói.
Vị mỹ nữ ngoại tộc yêu kiều duyên dáng này có một khuôn mặt tròn xinh không thể chê như trứng ngỗng, dưới hàng lông mày như nhăn không phải nhăn là đôi mắt đen nhánh xinh đẹp u uẩn chút xíu bất đắc dĩ và âu sầu.
Nàng chăm chú nhìn hắn rồi nhẹ nhàng thở dài nói: “Thích huynh có phải quá sơ suất hay không? Lúc hung hiểm khắp nơi này lại một mình ra ngoài.”
Khi nàng nói chuyện thì lộ la hàm răng trắng muốt như tuyết, phối hợp với làn da non mượt trắng hồng, cái mũi cao nhỏ khe khẽ hô hấp cùng vẻ thanh tao tươi đẹp khiến cho Thích Trường Chinh nhất thời không nói nên lời.
Hắn đoán chừng cô công chúa quyến rũ này lớn hơn mình ít nhất mấy tuổi, nhìn nàng rất phong tình, rất có nét thành thục nữ tính và trông rất mê hoặc.
Tiếc là, người đến thì không tốt - người tốt thì không đến.
Hắn nhất thời cảm thấy bất đắc dĩ.
Mạnh Thanh Thanh thở dài yếu ớt nói: “Không biết Thích huynh có tin hay không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-vu-phien-van/3911846/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.