“Cha, mẹ, con ăn no rồi ạ! Con muốn đi tiền viện xem thử.”
Cơm sáng kết thúc, Phùng Viên Viên kiên nhẫn chờ mẹ nuôi Công chúa và cha nuôi Vương gia nhã nhặn súc miệng xong, lúc này mới xin phép.
Công chúa Hoa Dung thuận miệng hỏi: “Tiền viện có gì đẹp?”
Phùng Viên Viên: “Nhị ca nói hôm nay trong phủ sẽ đốt pháo ạ.”
Công chúa Hoa Dung chưa bao giờ tò mò về vụ này, nhưng thấy vẻ mặt Phùng Viên Viên rất háo hức, nàng cũng không ngăn cản: “Muốn xem thì cứ đi đi.”
Phùng Viên Viên cười, không đợi Chu Ôn mà tự mình dẫn theo Thất Hỉ và Bát Bảo chạy mất.
Chu Ôn nhìn theo bóng dáng cô bé, nhận xét với Công chúa Hoa Dung: “Con bé này, lúc trước đâu thấy hoạt bát như vậy.”
Công chúa Hoa Dung nhướng mày: “Hoạt bát thì có vấn đề gì à?”
Nàng nhận con gái, nàng có thể bắt lỗi, người khác không ai được phép.
Chu Ôn bật cười, cáo lui rời đi.
Không ngờ vừa đi đến tiền viện, Chu Ôn lại thấy Phùng Viên Viên đang đứng dưới mái hiên chờ mình. Môi cô bé mím chặt, không duyên cớ lộ ra vài phần u oán.
Chu Ôn nghi hoặc hỏi: “Xảy ra chuyện gì à?”
Phùng Viên Viên căng thẳng nói: “Cha, con có vài lời muốn báo cho cha, chuyện này cực kỳ quan trọng.”
Chu Ôn càng thêm tò mò, dẫn Phùng Viên Viên đến thư phòng.
Phùng Viên Viên vừa tiến vào đã vội vàng đóng cửa cẩn thận, kéo tay Chu Ôn vô tuốt bên trong đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-soi-sang/3601480/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.