Trong Tào trạch.
Tào Minh Quảng sầm mặt bước vào phủ, bọn hạ nhân nhìn ra tâm tình vị chủ gia đình không tốt, đều cẩn thận hầu hạ.
Vợ ông ta đã sớm qua đời, ba con trai đã lập gia đình không dám lảng vảng gần ông già sợ bị vạ lây, chỉ có con gái út Tào Nhu vừa cập kê dịu dàng mang đến một chén trà.
Tào Minh Quảng nhìn con gái xinh đẹp như hoa, tâm tình càng tệ hơn.
“Cha gặp chuyện gì phiền lòng ạ?” Tào Nhu ngồi bên cạnh, ngọt ngào hỏi.
Tào Minh Quảng thở dài, nắm chặt chén trà nói: “Con cũng biết rồi đó, Vương gia muốn nhận dưỡng nữ.”
Nhắc tới Chu Ôn, Tào Nhu cụp mắt rồi mới nói: “Vương gia vẫn chưa có con cái, nhận nuôi một bé gái cho vui cửa vui nhà. Đây là chuyện tốt mà, vì sao cha rầu rĩ thế ạ?”
Tào Minh Quảng: “Đứa nhỏ kia là Công chúa mang về, Vương gia coi trọng kiểu vậy, e là yêu ai yêu cả đường đi.”
Khi Công chúa Hoa Dung mới gả đến đây, không chỉ lão Vương gia lo lắng Chu Ôn trúng mỹ nhân kế của triều đình, đám thuộc hạ tâm phúc bọn họ cũng lo như thế.
Bảy năm qua, Chu Ôn đối xử lạnh nhạt với Công chúa Hoa Dung dường như không hề thay đổi chút nào, nhưng thời gian càng lâu thì Tào Minh Quảng càng cảm thấy bất an.
Nếu Chu Ôn tạo phản xưng đế, dựa vào địa thế hiểm yếu của phủ Ninh Châu và hai mươi vạn binh lính tinh nhuệ, dẫu không thắng được triều đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-soi-sang/3601479/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.