Hắn nhìn nàng một cái: “Muội nói xem?”
“Được rồi!” Nhược Huyên lưu luyến không rời đứng lên.
Hiên Viên Khuyết kéo tay nàng, lại đưa nàng đi đến địa điểm tiếp theo.
Lần này là tới mật thất phủ đệ của một vị tướng lãnh.
Gian mật thất này không chứa bạc, nhưng lại có rất nhiều binh khí và t.h.u.ố.c súng.
Hiên Viên Khuyết lấy đi những bức thư mật, sổ sách và danh sách, đồng thời làm giả một bản để lại chỗ cũ.
Hiên Viên Khuyết bảo Nhược Huyên thu hết binh khí và t.h.u.ố.c s.ú.n.g vào túi Càn Khôn, sau đó bắt tiên quyết tạo ra một đống binh khí và t.h.u.ố.c s.ú.n.g giả, rồi rời đi.
Tiếp đó, hắn lại mang theo Nhược Huyên đi qua phủ đệ của mấy viên quan khác, bổn cũ soạn lại, lấy đi thêm một số chứng cứ.
Khi trở lại khách điếm, thời gian mới trôi qua chưa đầy nửa canh giờ.
Nhưng việc sử dụng "thuấn di" nhiều lần, tuy khoảng cách không xa, cũng đã làm hao hết linh lực của Hiên Viên Khuyết.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ban ngày khi lên đường, hắn vì chăm sóc ba người già nên cũng đã tiêu hao một ít linh lực.
Nhược Huyên hỏi: “Đã thu thập đủ chưa?”
Hiên Viên Khuyết lắc đầu: “Vẫn chưa, tu luyện trước đã, đợi khôi phục linh lực ta sẽ lại đi ra ngoài, còn phải sang nước láng giềng nữa. Muội về phòng mình ngủ và tu luyện đi!”
Chứng cứ tốt nhất là phải đối chiếu được cả hai bên, mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5061241/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.