Trên đường cái, tùy ý có thể thấy từng chiếc xe ngựa chở đầy hàng hóa và những thương nhân gánh hàng.
Người xe nườm nượp, náo nhiệt phi phàm!
Đây là một thành phố vô cùng sầm uất.
Thái hậu cùng đoàn người cải trang thành bá tánh bình thường đi dạo trên phố.
Thái hậu giảng giải cho mọi người: “Cứ vào các ngày bốn, bảy, mười đều là ngày thông thương của hai nước. Vào ngày này, bá tánh hai bên đều có thể đi thuyền sang thành trì nước láng giềng để buôn bán.”
Quy định này cũng chính là do Thái hậu định ra năm xưa.
Thái hậu vô cùng quen thuộc với tòa thành trì này, bà dẫn mọi người đi tới bến tàu.
Bến tàu được xây dựng trên một con đê dài, trên đê đậu đầy xe ngựa.
Rất nhiều phu khuân vác đang làm việc đâu ra đấy, chuyển hàng lên thuyền, xuống thuyền.
Thái hậu nhìn cảnh trăm thuyền đua nhau, thương mại phồn hoa, tràn đầy tự hào:
“Đừng nhìn đây chỉ là một tòa thành nhỏ biên cương. Cái bến tàu này chính là bến tàu lớn nhất của nước Hiên Viên chúng ta! Mỗi ngày có vô số thương thuyền từ nơi này ra biển, đem hàng hóa của nước Hiên Viên bán sang nước láng giềng và hải ngoại.”
“Các con nhìn bến tàu nước Nam Lăng đối diện xem? Có phải không lớn bằng nước Hiên Viên chúng ta không? Đê đập có phải không cao bằng bên ta không?”
Yến Kiều Kiều gật đầu: “Đúng là như vậy.”
Thái hậu nói tiếp: “Con đê này năm xưa là do hàng vạn bá tánh ven bờ không cần tiền công, mỗi ngày tự phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5061239/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.