Hiên Viên Kiệt là cháu ruột của Hoàng thượng, cháu nội của Thái hậu, để hắn vào cung thưa chuyện với Thái hậu xin từ hôn là thích hợp nhất. Tuy nói kháng chỉ là bất kính, nhưng người trong nhà với nhau dễ thương lượng, hơn nữa chuyện hôn nhân là việc tư, nếu An Thân Vương phủ đứng ra xin rút lại thì có thể coi như chuyện gia đình.
Cao Nghiên cũng hiểu nhà mình không thể chủ động từ hôn, tội danh kháng chỉ bất tuân không gánh nổi, lại còn đắc tội với An Thân Vương phủ. Cha nàng mà dám từ hôn thì đừng mơ đến chuyện thăng quan tiến chức.
Quan trọng nhất là, miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống thế này, chắc cha nàng đang mừng thầm trong bụng ấy chứ? Đây là món hời tự nhiên vớ được, nếu cha nàng mà muốn từ chối thì ông đã chẳng làm Hộ Bộ Thượng thư – cái chức quan cần sự tính toán tỉ mỉ, thích chiếm phần hơn, mà đã làm Thiếu khanh Hồng Lư Tự - nơi cần sự khéo léo, giỏi giao tế rồi.
Cao Nghiên nhớ lại bộ dạng thất thần của Hiên Viên Kiệt, đoán rằng hắn chắc chắn sẽ đi từ hôn, nên cũng yên tâm phần nào.
Hắn sẽ đi từ hôn chứ nhỉ? Nàng thật sự không muốn lấy chồng! Lấy chồng rồi phải chung chồng với mấy người đàn bà khác, lại còn phải giúp chồng chăm lo cho cả đại gia đình, thiệt thòi biết bao nhiêu?
Chưa nói đến Hộ Bộ Thượng thư, ngay cả phu nhân Hộ Bộ Thượng thư thực ra cũng rất vui mừng. Hai vị công t.ử của An Thân Vương phủ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5061229/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.