"
"Nhỡ không từ hôn thì sao?"
Cao Nghiên im lặng, không thể nào có chuyện không từ hôn được.
~
Tại phủ An Thân Vương, Hiên Viên Kiệt sau khi tiếp chỉ liền định vào cung ngay.
An Thân Vương phi kéo tay hắn lại: "Con đi đâu đấy?"
Hiên Viên Kiệt: "Chuyện tứ hôn này nhầm lẫn rồi, con không tặng hoa cho Cao cô nương... cô ấy đã trả lại hoa cho con rồi. Con phải vào cung giải thích rõ ràng với Hoàng tổ mẫu, xin Hoàng thượng thu hồi thánh chỉ!"
Hiên Viên Kiệt kể lại đầu đuôi câu chuyện hoa rơi vào tay Cao Nghiên cho mẫu thân nghe.
An Thân Vương phi kiên quyết: "Không được đi!"
Thái hậu xưa nay hiền từ, thấu tình đạt lý, lại yêu thương con cháu, nếu Hiên Viên Kiệt vào cung cầu xin, giải thích rõ tình hình, Thái hậu chắc chắn sẽ đồng ý cho từ hôn.
Nhưng mà từ hôn cái gì chứ? Cao Nghiên vốn là con dâu bà nhắm trúng từ đầu. Giờ "chó ngáp phải ruồi" lại thành hay.
Đương nhiên bà cũng rất thích Vô Ưu Quận chúa, nhưng có duyên không phận thì biết làm sao. Bà cũng đã thay con trai nỗ lực, Thái hậu cũng đã cho hắn cơ hội. Ai bảo hắn không tìm thấy người để tặng hoa, lại còn làm mất hoa?
Đây chính là ý trời!
Hơn nữa, hiện tại Hoàng thượng chắc chắn đã tứ hôn Vô Ưu Quận chúa cho Cửu hoàng tử, con trai bà tuyệt đối không được tơ tưởng nữa. Đó là bất kính với anh em trong nhà!
Bà càng nghĩ càng thấy đây là mối nhân duyên trời định, nếu không sao lại trùng hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5061228/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.