Được rồi! Phép ngưng đọng thời gian quả thật tốn linh lực.
Nhược Huyên: "Ta đã bảo huynh ngưng đọng thời gian làm gì? Vẽ rắn thêm chân!"
Hiên Viên Khuyết: "......" Thật muốn ném bông hoa này xuống núi cho nàng tự sinh tự diệt.
Nhược Huyên tiếp tục: "Hiên Viên ca ca, huynh giờ còn bao nhiêu năng lực?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Không nhiều, sao vậy?"
"Có đủ để giám sát toàn thành không?"
Nàng cảm thấy đêm nay kẻ đứng sau màn chắc chắn sẽ làm gì đó hoặc nói gì đó. Trực giác mách bảo Nhược Huyên kẻ hại Chu Luật Đông đang ở kinh thành, nên nàng muốn xem đó là ai.
Hiên Viên Khuyết: "Không đủ."
Nhược Huyên: "Haizz, huynh lãng phí linh lực làm cái phép ngưng đọng thời gian đó làm gì chứ? Nhìn xem, giờ chẳng làm được gì cả."
Hiên Viên Khuyết: "Ngươi có thể tự mình giám sát mà."
Nhược Huyên: "Nhưng ta đã nói là ta sẽ không dùng tiên thuật, nếu đêm nay ta dùng, chẳng phải là nuốt lời sao?"
Hiên Viên Khuyết: "......"
Chuyện nuốt lời ngươi làm còn ít sao? Hắn chưa từng thấy lúc nào nàng giữ lời cả.
Hiên Viên Khuyết: "Ngươi có hiểu rõ bản thân mình không đấy?"
Nhược Huyên: "Đương nhiên! Ta là một đóa hoa giữ chữ tín!"
Hiên Viên Khuyết im lặng.
Nhược Huyên thấy Hiên Viên Thần quân không phản ứng, truy hỏi: "Hiên Viên ca ca, huynh thấy có phải không?"
Hiên Viên Khuyết: "Ừ, phải." Nàng nói nàng giữ chữ tín thì cứ cho là vậy đi!
~
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5060788/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.