Hiên Viên Khuyết lại nhìn Nhược Huyên: "Đi thôi!"
Nhược Huyên vẫy tay chào Yến Kiều Kiều: "Ta đi trước đây!"
Sau đó nàng cùng Hiên Viên Khuyết đi xuống. Hiên Viên Khuyết chọn một con đường nhỏ vắng người để đi lên núi.
Nhược Huyên ngạc nhiên: "Không phải là muốn xuống núi sao?"
Hiên Viên Khuyết: "Ta đói, muốn ăn bồ câu non nướng."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mắt Nhược Huyên sáng lên: "Vừa khéo ta cũng muốn ăn! Hèn gì Hiên Viên ca ca huynh lại xuất hiện, ta còn tưởng huynh đột ngột hiện ra là để cứu ta, hóa ra là muốn ăn bồ câu nướng."
"Ta đã bảo là mấy cây ngân châm cỏn con cần gì phải ngưng đọng thời gian, đúng là đại tài tiểu dụng! Ta đâu phải không giải quyết được, cho dù không dùng tiên thuật, võ công ta học bao năm nay cũng đâu phải để trưng."
Hiên Viên Khuyết không nói gì, lẳng lặng đi lên núi.
Lúc ấy hắn thấy ngân châm bay ra, đầu óc không kịp suy nghĩ liền định trụ thời gian, đồng thời thuấn di tới. Sự căng thẳng quá độ như vậy, vạn năm qua chưa từng trải! Quả nhiên ở cùng bông hoa kia lâu quá, đầu óc hắn cũng bị "lây bệnh" rồi.
Nhược Huyên ở bên cạnh Hiên Viên Thần quân đã quen với sự trầm mặc ít lời của hắn, nàng tiếp tục lẩm bẩm: "Hiên Viên ca ca, ta thấy cá ở con sông trên thác nước kia cũng béo lắm, chúng ta bắt hai con nướng luôn nhé."
Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5060787/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.