Hoàng thượng mới nhớ ra, đừng nhìn Huyên Bảo tuổi còn nhỏ, con bé chính là cao thủ điều hương, nghiên cứu chế tạo ra son phấn, kiếm bạc ngài cũng được chia ba phần, gian hàng son phấn ở kinh thành kia, vẫn là tài sản riêng của ngài.
Cửa hàng đó nói là mỗi ngày hốt bạc cũng không quá!
Hoàng thượng: "Có đủ không? Không đủ Trẫm cho người hái thêm một ít."
Nhược Huyên: "Tạm thời đủ rồi ạ, nếu không đủ ngày mai con lại nhờ ca ca Hiên Viên hái thêm cho con."
Hiên Viên Khuyết mặt vô cảm liếc nhìn đóa hoa coi mọi chuyện là đương nhiên kia.
"Ha ha. Được, để ca ca Hiên Viên của con giúp con hái." Hoàng thượng cười nhìn đứa con trai thông minh nhưng tính tình quái gở của mình, biểu cảm kia chỉ thiếu điều chưa trợn trắng mắt.
Đây là bị Huyên Bảo nắm thóp hoàn toàn rồi a!
Hoàng thượng lại nói: "Cung yến sắp bắt đầu rồi, Trẫm đưa Huyên Bảo đi ăn cái gì đó nhé?"
Nhược Huyên gật gật cái đầu nhỏ: "Vâng ạ, nghe nói ngự trù là đầu bếp lợi hại nhất thế gian, có thịt thỏ không ạ? Không biết ngự trù làm thịt thỏ có ngon không."
Hoàng thượng nghe vậy nhìn con trai mình, thì ra là thế!
Ngài cười cười: "Có."
"Vậy có thịt dê không ạ?"
"Đều có."
"Vậy chúng ta mau gọi cả bà nội Thái hậu và nương của con đi ăn thôi! Thịt thỏ và thịt dê để nguội sẽ không ngon đâu!"
Hoàng hậu nhìn Hoàng thượng, Hoàng thượng bảo bà ta thêm vài món thịt thỏ và thịt dê vào cung yến, hóa ra là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5052512/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.