Tiểu Thạch T.ử vội nói: "Chủ tử, hay là để nô tài tới giúp Vô Ưu Quận chúa hái hoa?"
"Không cần." Hiên Viên Khuyết nhíu mày, lạnh lùng từ chối.
Bọn họ sẽ không biết đóa hoa này muốn hái bông nào, cứ phải chỉ từng bông một thì quá phiền phức.
Hiên Viên Khuyết đưa tay về phía nàng: "Xuống đây, để ta."
Nhược Huyên liền trực tiếp nhào vào lòng hắn.
Hiên Viên Khuyết đỡ lấy nàng, sau đó đặt xuống: "Muội hái những bông muội với tới được, còn lại để ta."
Nhược Huyên hiện tại đã biết mình có hơi nặng, chỉ là không ngờ thân cây hoa mai lại yếu ớt như vậy, thế mà ngay cả nàng cũng chịu không nổi, "Được, vậy huynh giúp muội hái mấy bông ở trên kia đi."
Nhược Huyên đã dùng tiên thuật đ.á.n.h dấu một chút vào mấy bông hoa đó, chỉ có Hiên Viên Khuyết mới nhìn thấy.
"Ừm." Hiên Viên Khuyết đáp lời.
Cung nữ và thái giám ở đằng xa đều sững sờ!
Cửu hoàng t.ử từ nhỏ đã không thích chạm vào người khác, thế mà lại chủ động đưa tay đỡ Vô Ưu Quận chúa!
Cửu hoàng t.ử chính là người mà ngay cả Hoàng thượng, Thái hậu, Thái t.ử cũng không cho chạm vào một chút!
Tiếp đó, bọn họ khiếp sợ nhìn Cửu hoàng t.ử - người mà trong lòng họ tính tình cực kỳ quái gở, ai cũng không thèm để ý - lại đối với Vô Ưu Quận chúa trăm y trăm thuận.
Vô Ưu Quận chúa bảo hái bông nào, hắn liền hái bông đó; Vô Ưu Quận chúa chỉ chỗ nào, hắn liền trèo lên cây đó hái mai cho nàng.
Vô Ưu Quận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5049317/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.