Trương Phong không bỏ đá xuống giếng, hắn còn chưa quên chuyện lần trước hắn xúi giục Hà Đại tướng quân tấn công đảo Nam Đảo, đại đao vẫn còn đang kề trên cổ hắn đây. Nếu không lập công chuộc tội thì đầu rơi xuống đất mất. “Hà Đại tướng quân, Yến Hành chỉ vì cái lợi trước mắt mà hại c.h.ế.t hai vạn tinh binh, việc này cần thiết phải mau chóng bẩm báo Hoàng thượng! Hiện tại bão đã qua, bên chúng ta thương vong t.h.ả.m trọng, quân địch nếu biết được nhất định sẽ xuất binh, đến lúc đó chúng ta lấy gì ngăn cản? Cần thiết xin Hoàng thượng hạ chỉ lập tức điều binh từ Tương Châu phủ tới!”
Sắc mặt Hà Đại tướng quân thay đổi: “Mài mực, bản tướng quân muốn bẩm báo việc này lên triều đình!”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hà Đại tướng quân rất nhanh liền viết xong thư, dày cả một xấp. Nội dung bên trong nhấn mạnh miêu tả cơn bão lợi hại thế nào, hai con thuyền neo ở cảng tránh gió bị phá hủy ra sao, cây cối bốn phía bị quật đổ, nhà cửa bị thổi bay, rồi việc hắn và các tướng lĩnh khác đã cực lực khuyên can Yến Hành không nên xuất binh thế nào, nhưng Yến Hành vẫn cố chấp, ép buộc Phi Yến quân xuất chiến, Văn tướng quân và Triệu tướng quân cũng ép binh lính dưới trướng đi theo chịu c.h.ế.t.
Kết quả hai vạn đại quân toàn bộ táng thân biển rộng, hai mươi chiến thuyền chìm nghỉm, hai vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5040819/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.