Kế tiếp cưới con dâu, bà đều phải tìm hiểu kỹ phẩm tính đối phương mới có thể làm mai cho con trai.
Người vợ trước của lão đại, bà không muốn nói nhiều. Người hướng chỗ cao mà đi, lão đại lúc ấy trong tình cảnh đó, trách không được người ta bỏ chạy. Bà cũng không cảm thấy Chu thị tái giá có sai, sai là sai ở chỗ ả đối với cháu trai quá tuyệt tình, hơn nữa còn chưa hòa ly với lão đại đã tằng tịu với người đàn ông bên ngoài, thậm chí còn có con.
Nhưng quyết không thể lại cưới một nàng dâu ham ăn biếng làm lại thích đ.á.n.h bạc như vợ trước của lão tam về nhà.
Cho nên Trương bà mối có nói cô nương kia tốt đến mấy, bà cũng không dám tin ngay. 22 tuổi còn chưa gả, từng hủy hôn, bà sợ có vấn đề gì đó. Tuy rằng bà mối nói là do giữ đạo hiếu, nhưng ai mà biết được, vẫn là phải đi hỏi thăm cho kỹ.
Nhược Huyên: “Đúng vậy, con chỉ là nhìn xem có phải duyên trời tác hợp hay không thôi.”
Giang thị cười: “Huyên Bảo còn biết duyên trời tác hợp cơ à?”
“Biết chứ ạ, nhị bá nương cùng nhị bá chính là duyên trời tác hợp, cha con cùng mẹ con cũng là duyên trời tác hợp, thiên định lương duyên.” Nàng còn biết tam bá sẽ thành thân trước đại bá, rốt cuộc hồng loan tinh của đại bá còn chưa động đâu!
Một câu chọc cười cả ba mẹ chồng nàng dâu.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5036713/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.