Nàng đã không thể chờ đợi được nữa để thu hoạch thêm một đợt khen ngợi, nhìn thấy những ánh mắt sùng bái của mọi người rồi!
Nhược Huyên thoát khỏi vòng vây của bọn trẻ, đi đến bên cạnh Hiên Viên Khuyết, nắm tay hắn hỏi: “Ca ca Hiên Viên, trường b.ắ.n ở đâu? Chúng ta mau đi thôi!”
Yến Hoàn nhanh chân hơn một bước giữ c.h.ặ.t t.a.y Nhược Huyên: “Huyên Bảo, ta đưa muội đi, ta biết đường!”
Yến Kiều Kiều cũng đoạt lấy tay Nhược Huyên đang nắm Hiên Viên Khuyết, nói: “Ta cũng biết! Chúng ta mau đi chiếm một vị trí tốt!”
Thế là Nhược Huyên bị hai huynh muội nhà họ Yến lôi đi.
Một đám trẻ con chạy rầm rập theo sau.
Hiên Viên Khuyết bị bỏ rơi, mặt vô cảm đuổi theo phía sau.
Rất nhanh, đám trẻ đã tới trường bắn.
Trên trường b.ắ.n có mấy binh lính đang luyện tập b.ắ.n cung. Bất luận ở thế giới nào cũng vĩnh viễn không thiếu người lấy cần cù bù thông minh, cũng không thiếu những người thiên phú đã tốt lại càng nỗ lực hơn.
Yến Hành nhìn đám trẻ cầm cung tên xếp hàng đứng đó, trong lòng nghĩ Tiểu Cửu và Huyên Bảo lợi hại như thế, hay là cho các binh lính khác cũng gia nhập tỷ thí, kích thích bọn họ một chút. Để cho bọn họ biết bản thân mình đến một đứa trẻ cũng không bằng!
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Yến Hành vẫn là không làm như vậy, hắn sợ kích thích quá mức, binh lính sẽ bị đả kích đến hoài nghi nhân sinh.
Hơn nữa người lớn đều cần chút sĩ diện, vẫn là chừa cho bọn họ chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5036703/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.