Nhược Hải từng làm Thiên phu trưởng, từng ra chiến trường g.i.ế.c địch. Ngày thường hắn thu liễm khí thế, làm ra vẻ giống một nông dân thành thật dễ bắt nạt.
Nhưng giờ khắc này hắn phóng khí thế ra, chỉ một ánh mắt, đã khiến kẻ phía sau rụt cổ lại.
Người nọ co rúm nói: “Là thượng quan nói ngươi vi phạm quân kỷ, bảo ngươi đi, không phải ta!”
Nhược Hải thu hồi tầm mắt, nhìn về phía tên binh lính đăng ký, nhàn nhạt nói: “Ta vi phạm điều quân kỷ nào? Ngươi có thuộc quân kỷ không? Đọc cho ta nghe thử xem ta phạm vào điều nào.”
Lần này chiêu binh đa số đều là những đứa trẻ choai choai mười mấy tuổi, bởi vậy khắp Thập Lý Đình đâu đâu cũng là cha mẹ hoặc huynh đệ đưa con em tới.
Có những bậc cha mẹ còn đau lòng con mình xếp hàng dưới nắng quá gay gắt, còn đội mũ rơm, đưa nước, thậm chí đứng bên cạnh trò chuyện với con.
Hắn chẳng qua chỉ bế cháu gái thêm một chút lúc xếp hàng, tuyệt đối không vi phạm quân kỷ, càng đừng nói nghiêm trọng đến mức bảo hắn trực tiếp về nhà, không nhận hắn vào quân doanh.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trước khi báo danh là có thể cáo biệt người nhà, báo danh xong mới tính là chính thức nhập quân doanh.
Nhược Hải biết rõ hắn có thư tiến cử của Yến Hành, Yến thế t.ử đã sớm đưa thư cho hắn, vốn dĩ hắn không cần báo danh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5036695/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.