May mắn hôm nay bà mang hậu lễ tới cửa, chỉ vì cảm tạ Lôi bà tử, cảm tạ Huyên Bảo tặng cho bà một đôi cháu trai để Trương gia không bị tuyệt hậu.
Trương bà t.ử thầm nghĩ: Biết sớm thì đã mang con dâu tới, để hai đứa cháu trai trong bụng nó dính chút hỉ khí.
Khóe miệng Trương Thành Nghiệp giật giật, không vạch trần nương mình. Trước kia hắn thật đúng là chưa từng nghe bà nói Huyên Bảo là quý nhân!
Dân làng nghe xong lời Trương bà t.ử rất tán đồng: Quận chúa a! Đây là đại quý nhân cỡ nào! Dưới công chúa chính là Quận chúa!
“Vì sao ta lại không có một đứa con gái ba tuổi mới biết nói nhỉ?” Có người không nhịn được cảm thán.
“Ngươi thì thôi đi! Với cái đầu óc của ngươi sinh con gái ba tuổi không biết nói thì nhất định là bị câm!”
“Cút, con gái ngươi mới là người câm!”
Mọi người đều cười, tâm tình vui mừng làm nụ cười trên mặt không dứt.
Trong thôn ra một Quận chúa, bọn họ đều có thể thơm lây a!
Người thôn Hy Thủy bọn họ vốn dĩ là dân chạy nạn đến đây lập thôn, không giống các thôn lớn khác, dân làng đều là cùng một họ, toàn bộ người trong thôn đều có dây mơ rễ má, thường xuyên ỷ thế h.i.ế.p người.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khi thôn bọn họ mới thành lập, thường xuyên xảy ra xích mích với dân các thôn khác.
Bọn họ lên núi săn b.ắ.n thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5035784/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.