“...Công đức vô lượng, quả thật là tấm gương của thiên hạ! Trẫm tâm duyệt chi, quần thần kính nể, cố phong làm Vô Ưu Quận chúa, suất biểu thiên hạ, hàm sử toàn chi! Lại thưởng hoàng kim trăm lượng, ruộng tốt trong kinh trăm mẫu, phủ Quận chúa trong kinh một tòa, vàng bạc châu báu mười rương, lăng la tơ lụa vô số, khâm thử!”
“Tạ Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” Nhược Huyên phi thường chân thành tỏ vẻ cảm tạ, nhận lấy thánh chỉ.
Lưu thị vội vàng đưa một cái túi tiền cho thái giám truyền chỉ, hơn nữa mời hắn cùng đội ngũ truyền chỉ cùng nhau ở lại ăn bữa cơm mừng nhà mới.
Vị Tôn thái giám này đã là lần thứ hai tới truyền chỉ. Nhược gia liên tiếp lập công, đã lọt vào mắt Hoàng thượng, lại giao hảo với Thái hậu và Cửu hoàng tử, hiện tại lại có một Quận chúa, không chừng ngày nào đó liền thăng chức rất nhanh.
Hắn thấy Thái hậu cũng tới ăn tiệc, hắn còn phụng hoàng mệnh quan sát xem Thái hậu ở đây sống thế nào, còn có người nhà họ Nhược rốt cuộc ra sao.
Nếu không cần vội vã đi thỉnh an Thái hậu, hắn cũng có tâm giao hảo với Nhược gia, liền thuận thế đồng ý.
Tuy rằng là công công trong cung tới, nhìn như thân phận không cao, nhưng là thái giám hầu hạ bên người Hoàng thượng, chẳng sợ đại thần kinh thành cũng không dám bất kính với hắn.
Nhược Thủy mời hắn ngồi bàn chủ.
Hiên Viên lão phu nhân lúc này cũng được Nhược Huyên vừa tiếp chỉ xong đỡ lấy, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5035783/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.