Lưu thị cùng Giang thị cũng phản ứng lại mình lỡ lời, vội tự vả nhẹ vào miệng.
“Phi phi phi, nói sai rồi, thư phòng mỗi ngày buôn bán thịnh vượng, tiền vào như nước...” Hai người lại nói liên tiếp mấy câu cát tường.
Nhược Huyên xem các nàng như vậy liền có điểm cạn lời!
Nàng một chút cũng không lo lắng thư phòng buôn bán không tốt, hơn nữa nàng tin tưởng sẽ càng ngày càng tốt. Cho dù thư sinh huyện Sa Khê mua đủ rồi, thì còn có các thành trì khác.
Nàng tin sẽ càng ngày càng có nhiều người tới mua. Hiện tại quan trọng nhất là in sách cho nhanh, còn phải làm cho chủng loại sách phong phú hơn, như vậy mới có nguồn khách cuồn cuộn không ngừng.
Nhưng làm thế nào mới có thể làm cho chủng loại sách nhiều hơn đây? Ngày hôm sau, việc buôn bán của thư phòng cũng không tệ, kiếm được hơn một trăm lượng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ngày thứ ba lại nghênh đón một đợt cao trào. Giữa trưa và chạng vạng, thư phòng đón một lượng lớn thư sinh, đều là chạy theo danh tiếng sách của Tại Thủy Nhất Phương mà đến mua, còn không ngừng truy hỏi còn tặng nước t.h.u.ố.c ích trí hay không, cầu xin Lưu chưởng quầy bán cho, có người thậm chí nguyện ý trả giá cao.
Chỉ vì hôm nay mọi người trở lại thư viện đi học, nghe bạn học kể lại thư phòng mới mở bán toàn sách do Tại Thủy Nhất Phương viết.
Còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5023152/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.