Hiện tại tất cả con gái đều không còn ở bên cạnh, không có cách nào kiếm tiền, mụ Đàm sầu muốn c.h.ế.t đi được.
Mẹ Đại Ngưu không ngờ hai mẹ con mụ Đàm lại tìm được cơ hội chiếm hời như thế này. Có lợi mà không chiếm thì đúng là kẻ ngốc, huống chi đây không phải là món lợi bình thường. Bà ta lập tức lớn tiếng nói: "Nói quá đúng! Nếu là thần tiên phổ độ chúng sinh, những phần thưởng đó mọi người phải có phần mới phải."
Bà nội Bảo Tài, mụ Đàm và mẹ Đại Ngưu từ trước đến nay đều cùng một giuộc, là những kẻ "thần ghét quỷ hờn". Bà ta cũng gân cổ lên ồn ào, làm như cứ to mồm là có lý: "Không chỉ là phần thưởng, còn cả lúa trong ruộng, cả cách trồng nấm nữa."
Bà nội Bảo Tài cũng không ngốc, phần thưởng của Hoàng thượng phỏng chừng khó mà đòi được, nhà họ Nhược đâu có ngu, hơn nữa đồ Hoàng thượng ban bà ta cũng không dám lấy bừa.
Lúa lấy ra chia cũng chẳng được bao nhiêu, có hay không cũng được.
Phương pháp trồng nấm mới là quan trọng nhất.
Đó chính là con đường phát tài a!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mẹ Đại Ngưu: "Đúng đúng đúng, còn có lúa nước trong ruộng, phương pháp trồng nấm đều phải chia sẻ ra! Đó là thần tiên phổ độ chúng sinh, chứ không phải là biện pháp của riêng nhà họ Nhược các người! Mọi người đừng có ngốc như vậy, lại còn đi cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5022885/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.