Thái Thiện Vũ hôm nay tới làm công tác nghiệm thu cuối cùng, thấy cô bé Huyên Bảo nhiều ngày không gặp cuối cùng cũng xuất hiện, hắn cao hứng nói: "Cô bé Huyên Bảo xem xem nhà nấm này có chỗ nào không hài lòng không? Chỗ nào không hài lòng, cô nương cứ nói, ta có thể sửa lại."
Đây là ngôi nhà rẻ nhất nhưng cũng mới lạ nhất mà hắn từng xây. Khuyết điểm duy nhất là cả ngôi nhà dùng rơm rạ và gạch đất để làm, sau này bảo dưỡng sẽ khá phiền phức.
Nhược Huyên lắc đầu: "Không có gì không hài lòng, muội còn chưa từng được ở ngôi nhà xinh đẹp như vậy."
Thái Thiện Vũ nghe xong liền yên tâm, hắn xây nhà, bản thân thích, cố chủ cũng hài lòng, coi như là thành công.
Hiên Viên Khuyết thấy nàng thích liền nói: "Muội có thể coi ngôi nhà này là nơi nghỉ ngơi khi trồng nấm."
Nhược Huyên nghe vậy lắc đầu: "Không cần, nhà nấm thì để cho nấm ở. Vừa lúc hôm nay trời mưa, ngày mai trong núi sẽ mọc ra không ít nấm, có thể trực tiếp mang về trồng. Mấy cái giá gỗ kia đều chuẩn bị xong chưa ạ?"
Chưởng quầy Cổ gật đầu: "Tất cả vật phẩm đều đã cho người chuẩn bị theo yêu cầu của cô bé Huyên Bảo rồi."
Nhược Huyên: "Vậy hôm nay cho người bỏ mấy cái giá gỗ vào trong nhà, ngày mai muội bảo cha tìm chút người trong thôn cùng muội lên núi đào nấm."
Thái Thiện Vũ kinh ngạc: "Nhà nấm này là dùng để trồng nấm ư? Không phải để cô bé Huyên Bảo ở sao?"
Hắn phí tâm phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5021221/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.