Hiên Viên Khuyết, Trương Khiêm, Trương Liêm – ba cậu thiếu niên đi theo phía sau hai cô bé.
Cổ chưởng quầy đi sau Hiên Viên Khuyết một bước, bọc hậu cho cả nhóm trẻ con để bảo vệ chúng.
Nhược Huyên nghĩ đến chuyện mình mua đất hoang ở cửa Đông gây rắc rối cho Huyện lệnh, bèn nói: "Khiết tỷ tỷ, mảnh đất hoang ngoài cửa Đông là do muội mua, có phải đã gây phiền phức cho Huyện lệnh đại nhân không?"
Trương Khiết ngẩn ra: "Phiền phức gì? Muội mua đất hoang chẳng phải là giúp cha ta giải quyết rắc rối sao?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trương Khiết chỉ là cô bé năm sáu tuổi, đâu biết chuyện quan trường của cha. Nàng chỉ biết cha nàng đang nghĩ cách để người dân mua đất khai hoang nhiều hơn! Trước đây nghe cha mẹ bàn bạc rằng huyện Sa Khê có rất nhiều đất hoang bị bỏ phí, nếu tận dụng được thì mỗi năm huyện có thể sản xuất thêm mấy chục vạn gánh lương thực. Huyên Bảo mua đất chính là giúp cha nàng giải quyết vấn đề rồi còn gì? Trương Khiêm lớn tuổi hơn nên biết chút ít, hắn trấn an: "Huyên Bảo muội muội đừng lo, những người đó chỉ ồn ào trước nha môn một chút thôi, giải thích rõ ràng là được. Muội mua đất từ hơn một tháng trước, còn việc đào sông hộ thành là do nhiều quan viên cùng bàn bạc nửa tháng trước mới quyết, đâu phải chủ ý của một mình cha ta. Hơn nữa cha ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5019017/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.