Cho nên tuy mới năm tuổi, Hiên Viên Khuyết đã rất giàu có. Dù hắn "chỉ vào không ra", không bao giờ thưởng tiền, nhưng cung nữ thái giám trong hoàng cung đều mong được xếp vào hầu hạ hắn. Và những người từng hầu hạ hắn đều trung thành tuyệt đối, một lòng như một. Lý do vì sao họ trung thành đến c.h.ế.t như vậy thì tạm không bàn tới.
Hiên Viên Khuyết đã hiểu mình có mấy chục vạn lượng, "Lần tịch thu gia sản này, ở kinh thành và các thành trì khác cũng có cửa hàng, thôn trang, xưởng đúng không?"
"Bẩm tiểu chủ tử, có ạ."
"Vậy Cổ chưởng quầy lấy bạc đi mua một số cửa hàng, thôn trang, xưởng tốt đi." Hiên Viên Khuyết đưa danh sách Nhược Huyên vừa chọn cho Cổ chưởng quầy: "Còn mấy cái này cũng mua luôn."
"Vâng!" Cổ chưởng quầy cung kính đáp lời, sau đó hỏi thêm: "Tiểu chủ tử, Thái t.ử phi mấy ngày trước vừa hạ sinh đại hoàng tôn, lần này có chuẩn bị lễ đầy tháng theo lệ thường không ạ? Vừa khéo quà sinh nhật Hoàng thượng và Thái t.ử chuẩn bị cho tiểu chủ t.ử sắp tới rồi, đến lúc đó thuộc hạ sẽ cho người mang về kinh thành tặng cho tiểu hoàng tôn luôn."
À, tiểu chủ t.ử cũng không hẳn là "chỉ vào không ra", thỉnh thoảng hắn cũng gửi tặng Thái tử, Hoàng thượng, Thái hậu, Trấn Quốc công... một giỏ trái cây.
Đừng coi thường giỏ trái cây này, Hoàng thượng và Thái hậu nhận được còn vui hơn nhận vạn lượng vàng! Bởi vì đó là trái cây do chính tay tiểu chủ t.ử trồng, tuy không tốn tiền nhưng giá trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5019014/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.