Đóa hoa này thật đúng là dám nghĩ! "Không thuộc về nhà muội, bị tịch thu thì thuộc về triều đình."
"Vậy nhà muội không được bồi thường gì sao? Tổ phụ muội bị Trung Dũng Tướng quân hại c.h.ế.t, cũng không thấy nói trả lại sự trong sạch cho tổ phụ muội à?"
"Sẽ có, nhưng phải đến sang năm." Triều đình làm việc thường trừng phạt thì nhanh, còn bồi thường và ban thưởng dính đến việc chi tiền thì rất chậm, có thể kéo dài được thì cứ kéo. Hơn nữa từ hôm nay các nha môn đều niêm phong nghỉ Tết, phải đợi qua rằm tháng Giêng mới mở ấn làm việc lại.
Có là được rồi, Nhược Huyên không xoắn xuýt nữa, giờ nàng bắt đầu đau đầu xem nên mua cửa hàng nào.
Tổng cộng có hơn hai mươi gian cửa hàng, điền trang và xưởng, nhưng không phải tất cả đều của phủ Trung Dũng Tướng quân, còn có của các tướng lĩnh khác. Nhược Huyên không biết đây chỉ là số cửa hàng ở huyện Sa Khê và phủ Thái Bình, chưa tính ở các thành trì khác, nếu không thì còn nhiều vô kể.
Thông tin các cửa hàng được ghi chép rất đơn giản: địa chỉ, diện tích, bản vẽ, niên đại, và trước đó kinh doanh gì, đương nhiên có ghi rõ giá cả.
Cửa hàng mở tiệm sách không thể quá nhỏ, cũng không cần quá lớn.
Nhược Huyên chọn một cửa hàng trước đây bán lương thực. Cửa hàng này vị trí tốt, không quá lớn, mở tiệm sách là vừa đẹp. Hơn nữa con phố đó đã có hai nhà sách, chứng tỏ có nhiều học trò qua lại.
Những cửa hàng và điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5019012/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.