Con gái rượu đã nhờ, Nhược Thủy sao có thể không đồng ý.
Thế là Nhược Huyên lén bỏ thêm chút "liệu" vào trong màu vẽ, pha vài màu rồi không cần bận tâm nữa, chỉ chờ bức tranh hoàn thành.
Nhược Huyên nghĩ thầm, rắc rối của Huyện lệnh đại nhân nếu do nàng gây ra thì tự nhiên nàng phải giải quyết.
Thế là nhân lúc mặt trời chưa xuống núi, Nhược Huyên lại vác đôi chân ngắn cũn cỡn chạy lên sơn trang.
Tại Sơn trang:
Hiên Viên lão phu nhân vừa nhận được thư từ kinh thành, thúc giục hai bà cháu mau chóng hồi kinh ăn Tết.
Bà vào phòng Hiên Viên Khuyết hỏi: "Tiểu Cửu, chúng ta về kinh ăn Tết không? Nếu về thì ngày mai khởi hành, chắc chắn kịp đến kinh thành vào ngày trừ tịch."
Hiên Viên Khuyết lật một trang sách, nhàn nhạt đáp: "Con không về, tổ mẫu về đi."
Ăn Tết với hắn chẳng khác gì ngày thường, hắn lười di chuyển.
Hiên Viên lão phu nhân nghe vậy liền nói: "Con không về thì tổ mẫu cũng không về, vừa hay ta cũng lười đi lại. Vậy hai bà cháu ta ăn Tết ở đây đi."
Về kinh cũng chẳng có gì thú vị, con trai bà thê thiếp vây quanh, bà cũng chẳng lo nó cô đơn. Nếu không phải kinh thành ngày nào cũng gửi thư thúc giục, bà cũng chẳng thèm hỏi ý kiến cháu trai. Bà chỉ sợ cháu trai đổi ý muốn về, nếu mai về thì phi ngựa còn kịp, qua ngày mai là muộn.
"Vâng."
Lúc này Cổ chưởng quầy đi vào: "Lão phu nhân, tiểu chủ tử, những cửa hàng bị tịch thu của phủ Trung Dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5019011/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.