Trong lúc xếp hàng, hai nha sai cầm hai tờ cáo thị đi ra khỏi cổng thành, dán lên tường thành.
Nhược Thủy tò mò: "Không biết là cáo thị gì thế nhỉ?"
Bà Lôi: "Để mẹ xuống xem."
Nhược Chu nhanh nhảu: "Bà nội, để cháu xuống xem là được."
Nhược Chu nhảy xuống xe, chen vào xem. Người đi bộ ra khỏi thành nhanh hơn xe ngựa nhiều. Rất nhanh Nhược Chu đã quay lại.
"Cáo thị gì thế?" Bà Lôi hỏi.
"Nha môn chuẩn bị đào một con sông bảo vệ thành vòng quanh tường thành bên ngoài, dẫn nước từ sông Hy Thủy phía Tây sang, một là để bảo vệ thành, hai là tiện cho dân chúng tưới tiêu, ba là dễ dàng thoát nước trong thành, đề phòng mùa mưa ngập úng."
Bà Lôi sững người, cúi đầu nhìn cô cháu gái cưng trong lòng: "Huyên Bảo, mảnh đất hoang cháu mua có phải là mảnh ở cửa thành phía Đông này không?"
Vì xe ngựa chật chội nên bà Lôi đang ôm Huyên Bảo.
Nhược Huyên gật đầu cái rụp: "Đúng ạ!"
Có nước rồi, vừa hay mảnh đất hoang lớn ngoài thành kia dùng để trồng hoa thì tuyệt.
Thật đúng là... Bà Lôi không kìm nén được sự kích động!
Ruộng đất ngoài cửa thành xưa nay là đắt nhất! Một mẫu ruộng tốt trị giá 12 lượng, loại tốt hơn 15 lượng cũng có. Huyên Bảo tuy mua đất hoang, nhưng có nước rồi, cải tạo vài năm là thành ruộng tốt ngay.
Xe ngựa vừa ra khỏi thành, Nhược Thủy cố ý dừng lại một lát để xem cáo thị.
Không chỉ có cáo thị, trên bảng còn dán bản đồ quy hoạch sông hộ thành (hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5018069/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.