Một cây mạ nhỏ xíu mà giảng nửa ngày mọi người còn không hiểu, phí nước bọt quá! Nàng ra hiệu cho mọi người mau nhổ mạ, kẻo lát nữa không đủ đưa ra đồng cho thợ cấy.
Thế là mọi người lại quay về vị trí của mình tiếp tục nhổ mạ.
Một phụ nữ trong thôn khi lùi về ruộng mạ mình phụ trách vô tình giẫm phải chân Khang Nghi quận chúa.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Bà v.ú của Khang Nghi quận chúa đẩy mạnh người phụ nữ đó ra: "Mù à, giẫm vào tiểu thư nhà ta, ngươi đền nổi không?"
Người phụ nữ kia cúi đầu thấy Khang Nghi quận chúa thế mà lại đi giày thêu xuống ruộng, hơn nữa đôi giày thêu nhìn là biết rất đắt tiền, bà sợ tới mức mặt mày trắng bệch, vội nói: "Xin lỗi, tôi không cố ý!"
Nhược Huyên tức giận, đẩy bà v.ú một cái: "Bà giẫm lên ruộng mạ nhà tôi, giẫm hỏng mạ nhà tôi, bà đền nổi không?"
Bà vú: "... Mấy cây mạ này so được với giày thêu của tiểu thư nhà ta sao? Giày thêu của tiểu thư nhà ta còn đáng giá hơn cả một mẫu ruộng nhà ngươi đấy!"
Hiên Viên Khuyết lạnh lùng nhìn bà ta: "Vả miệng!"
Bà v.ú sắc mặt trắng bệch, lập tức tự tát mình hai cái thật mạnh, trên má hiện rõ hai dấu tay: "Tiểu chủ t.ử tha cho nô tỳ, nô tỳ biết sai rồi!"
Hiên Viên lão phu nhân nghe thấy động tĩnh, quay đầu lại nhìn, bà cảm thấy Khang Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5016041/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.