Mắng xong, Lưu thị lại nhớ tới vừa rồi thấy Trương Đình hình như bị ai đ.á.n.h không nhẹ, vẻ mặt đau đớn.
Chẳng lẽ là Nhược Chu đánh? Cho nên Chu thị không muốn để Nhược Chu đến học viện Đăng Phong học võ?
Bà ta sợ chuyện Trương Đình và Nhược Chu là anh em cùng mẹ khác cha bị người trong học viện phát hiện, rồi ảnh hưởng không tốt đến thanh danh Nhược Chu?
Không đúng, là sợ ảnh hưởng thanh danh Trương Đình thì có?
Còn sợ bộ mặt tham phú phụ bần, bỏ chồng bỏ con của bà ta bị người ta biết chứ gì!
Thanh danh Đại Lang làm sao mà bị ảnh hưởng được? Có một người mẹ không biết xấu hổ như vậy đâu phải lỗi của nó.
Khi xe ngựa nhà họ Chu đi ngang qua, Lưu thị không kìm được nhổ một bãi nước bọt về phía chiếc xe.
Kẻ không xứng làm mẹ!
~
Học viện võ thuật Đăng Phong rất lớn, bên trong có một trường đua ngựa rộng mênh mông, dùng để cho học sinh luyện tập cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Yến Sơn dẫn mấy đứa trẻ cùng người nhà họ Nhược đi tham quan học viện.
Đoàn người đi tới trường đua ngựa, Yến Sơn mượn mấy con ngựa.
Nhược Hải, Nhược Giang, Nhược Hà thay nhau dẫn mấy đứa nhỏ chạy một vòng. Vừa dừng lại, đang định đi xem chỗ khác thì Nhược Thủy và Yến Sơn tìm tới.
Nhược Huyên thấy cưỡi ngựa quá vui, có chút luyến tiếc không muốn đi: "Học viện còn chưa đi hết mà, đi hết rồi hẵng về được không?"
Nhược Thủy dỗ dành: "Giờ không còn sớm nữa, mẹ con đang đợi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5015846/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.