Nhược Chu nói rất to, không chỉ trọng tài và học sinh trên đài nghe thấy mà cả khán đài xung quanh cũng nghe rõ mồn một.
Cao Đằng cũng xếp hàng cuối cùng giống Nhược Chu. Hắn nghe xong liền nổi giận quát lớn: "Các người là ai mà khẩu khí lớn thế? Không biết còn tưởng học viện võ thuật Đăng Phong này là do nhà các người mở đấy!"
Trọng tài sầm mặt: "Học viện không cho phép xảy ra hiện tượng đe dọa, bắt nạt, nếu không sẽ hủy bỏ tư cách thi đấu và thân phận học sinh."
Gã sai vặt sợ c.h.ế.t khiếp, tên nhà quê này sao dám nói toạc ra như thế? Hắn vội chối: "Không phải, Nhược công t.ử hiểu lầm rồi! Tôi không có ý đó! Phu nhân nhà tôi chỉ bảo tôi lên quan tâm Nhược công tử, đưa khăn lau mồ hôi cho cậu ấy thôi!"
Nói xong hắn vội vàng chạy biến.
Chu thị tức đến phát run, Nhược Chu định hại Đình ca nhi không vào được học viện Đăng Phong, hại bà ta sau này không dám ngẩng đầu nhìn ai sao! Bà ta giữ được danh phận phu nhân tướng quân phần lớn là nhờ sinh được đứa con ưu tú như Đình ca nhi. Bà ta biết người nhà họ Trương nể mặt Đình ca nhi mới cho bà ta chút thể diện. Nếu Đình ca nhi vì bà ta mà mất tư cách nhập học, nhà họ Trương sẽ không tha cho bà ta! Đứa con này đúng là lòng dạ đen tối y hệt nhà họ Nhược, không muốn thấy người khác tốt đẹp! Trương Đình nổi giận: "Ngươi đừng có ngậm m.á.u phun người! Ta không hề cấm ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5015841/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.