Vòng thi đấu thứ hai có tổng cộng mười cái lôi đài. Nhược Chu nóng lòng muốn giành suất giảm miễn học phí nên là người đầu tiên nhảy lên đài. Các đài khác cũng lần lượt có người nhảy lên. Dám xung phong lên đài trước tiên chứng tỏ họ cực kỳ tự tin vào võ nghệ của mình!
Thế nhưng Nhược Chu đứng trên đài mãi mà chẳng ai lên thách đấu. Trong khi đó, các đài khác đều lục tục có người xếp hàng chờ đấu, rất nhanh đã rồng rắn lên mây.
Nhược Huyên: "Mọi người đều sợ anh cả, không dám thách đấu với anh ấy."
Yến Hoàn giải thích: "Chuyện này bình thường mà. Cao Đằng cũng có chút tiếng tăm trong huyện, nhiều học sinh biết hắn. Nhược Chu đại ca một quyền đ.á.n.h bay Cao Đằng, ai mà dại dột đi thách đấu với huynh ấy chứ?"
Trương Liêm: "Chỉ cần đầu óc không có vấn đề thì sẽ không chọn huynh ấy làm đối thủ đầu tiên đâu. Người khác không dám thách đấu Nhược Chu đại ca thì huynh ấy có thể đi thách đấu người khác mà."
Yến Phong cũng giải thích cho Nhược Huyên vì sao mọi người chưa vội thách đấu Nhược Chu: "Học viện võ thuật Đăng Phong khác với thư viện ở chỗ, học sinh sau khi thi đỗ còn phải tự tìm sư phụ để bái sư."
"Còn học sinh thư viện sau khi nhập học sẽ được phân lớp dựa theo thành tích, do các tiên sinh khác nhau dạy, không cần tự bái sư."
"Cho nên bây giờ mọi người đều muốn giành thứ hạng cao trên lôi đài để thuận tiện tìm một võ sư danh tiếng bái làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5015840/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.