Tuy Huyên Bảo viết chữ không lợi hại bằng đồ mít ướt kia, nhưng Huyên Bảo thực sự đáng yêu, tự tin đến đáng yêu!
Khang Nghi quận chúa tức anh ách: "Ngươi có ý gì? Ngươi cảm thấy ta không bằng ngươi? Chúng ta so một chút, ngươi dám hay không dám?"
"Ta chẳng có gì mà không dám cả! So thì so."
"Vậy nếu ta thắng, ngươi phải đưa bộ váy trên người ngươi cho ta."
Nàng không xứng mặc váy tiểu biểu ca tặng!
Nàng ta mặc váy cũng không thể xinh đẹp hơn mình!
Nàng muốn thắng lấy nó về rồi xé nát!
"Vậy nếu ta thắng thì sao? Ta không cần váy trên người ngươi đâu, mùi trên người ngươi hôi quá!" Nhược Huyên ghét bỏ nói.
Yến Kiều Kiều và Yến Hoàn không nhịn được cười ha hả.
Khang Nghi quận chúa tức đến suýt muốn đ.á.n.h người: "Hương trên người ta là hương tiến cống từ dị vực, ngươi không hiểu thì đừng có nói bậy. Ta thua thì trang sức trên đầu ta cho ngươi hết."
Nhược Huyên: "Ta muốn đồ mới."
Đồ người khác đã dùng có hơi thở của người khác, nàng không thích. Nàng chỉ thích hơi thở của nắng mưa và đất đai. Trên người Hiên Viên thần quân có hơi thở của ánh nắng, rất dễ ngửi.
Khang Nghi quận chúa: "Được. Trang sức ở Trân Bảo Hiên ngươi tùy ý chọn."
Nhược Huyên nghe vậy mắt sáng rực như đèn pha: "Tùy ý chọn nghĩa là sao a?"
Khang Nghi quận chúa: "Nếu ngươi thắng, ngươi nhìn trúng cái gì cũng có thể lấy một bộ! Đừng nói một bộ, mười bộ cũng được!"
Dù sao nàng cũng sẽ không thắng!
Nhược Huyên cười: "Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5015825/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.