Hiên Viên lão phu nhân càng ngạc nhiên hơn, bà liếc nhìn cháu trai, thật không ngờ đấy nhé, bà tò mò hỏi: "Tiểu Cửu còn tặng quần áo khác cho Huyên Bảo nữa sao?"
"Đừng nói những lời làm lộ thân phận kiếp trước." Hiên Viên Khuyết thót cả tim, chỉ sợ nàng nói ra tình cảnh lúc đó, vội vàng không tiếng động nhắc nhở.
Nhược Huyên gật cái đầu nhỏ: "Đúng vậy ạ, bà Hiên Viên và anh Hiên Viên chẳng phải đã tặng rất nhiều vải vóc và đồ đạc khác cho cháu sao? Vải đó mẹ cháu đã may thành váy mới cho cháu rồi ạ."
Hiên Viên lão phu nhân: Huyên Bảo nói đến mấy thứ tặng trước kia sao? Được rồi! Là bà hiểu lầm cháu trai nhỏ! Nhưng không sao, Tiểu Cửu đã bắt đầu biết tặng váy, sau này sẽ càng ngày càng nhiều.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hiên Viên lão phu nhân cười nói: "Hàn lão tiên sinh vừa lúc tới rồi, các cháu đi theo ta bái kiến tiên sinh một chút, xem khi nào thì bắt đầu học chính thức."
"Vâng ạ." Nhược Huyên vui vẻ đáp.
Thế là Hiên Viên lão phu nhân dẫn mấy đứa trẻ đi gặp Hàn lão.
Trên đường đến sân viện, Yến Kiều Kiều vô cùng nhiệt tình khoác tay Nhược Huyên, thì thầm: "Cậu biết không? Hàn lão trước kia là Đế sư đấy, nghe nói ông ấy dạy học nghiêm khắc lắm, chữ viết không đẹp cũng bị đ.á.n.h vào lòng bàn tay, trước kia tay Hoàng thượng cũng bị ông ấy đ.á.n.h sưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5015813/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.