Nhưng tiểu cô nương này làm sao mà biết được? Con trai nói cho nàng sao? Không ngờ lúc này Tiết Giai Kiệt cũng mở miệng hỏi: “Huyên Bảo, làm sao muội biết hay vậy?”
Tiết Hải lập tức trịnh trọng nói: “Trở về ta nhất định tìm đại phu xem lại cho nó!”
Nhược Huyên gật đầu, liền không rảnh nói thêm gì nữa, bởi vì lúc này cha mẹ những đứa trẻ khác cũng không cam lòng rớt lại phía sau, nhao nhao móc hết bạc trên người ra cảm tạ Nhược Huyên.
Rất nhiều người nhận được tin vội vàng ra cửa, mang theo không nhiều tiền, đều tỏ vẻ hôm nào nhất định đích thân tới cửa cảm tạ.
Nếu là Lưu thị, Lôi bà t.ử hay người lớn trong nhà ở đây, số bạc này nhất định sẽ không nhận. Nhưng Nhược Huyên là một đóa hoa ngây thơ, lại là một đóa hoa đang tìm mọi cách liều mạng kiếm tiền nuôi gia đình làm giàu! Nếu không phải vì không thể biến về bản thể để nở hoa, nàng còn muốn nở thật nhiều hoa kim châm để bán nữa kìa!
Cho nên mấy khoản tiền thưởng này nàng đều vui vẻ nhận hết!
Trong nháy mắt, trước n.g.ự.c áo nàng đã phồng lên, bên trong nhét đầy ngân phiếu.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Những người này thật sự hào phóng, Nhược Huyên cũng vô cùng hào phóng, nói cho cha mẹ lũ trẻ biết con họ có chỗ nào sức khỏe không tốt hoặc không thoải mái, dặn dò họ sau khi về nên tẩm bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4994644/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.