Nhược Huyên nhanh chóng chạy về vị trí cũ, ngã đè lên người Hiên Viên Khuyết.
Hiên Viên Khuyết: "..."
Huyền Mẫn nhìn qua cửa sổ vào bên trong, trong nhà đá có chút tối, nhưng vẫn có thể thấy thêm mấy đứa trẻ.
Hắn mở cửa ra để ánh sáng chiếu vào.
Sau đó, chỉ liếc mắt một cái hắn đã bị vẻ ngoài của Hiên Viên Khuyết và Nhược Huyên làm cho kinh ngạc! Hai đứa trẻ này lớn lên cũng quá đẹp đi!
Hắn bắt đầu nghiên cứu kỹ tướng mạo của chúng, càng phân tích càng kinh ngạc, kích động!
Đến cuối cùng, hắn kích động đến mức lao thẳng ra cửa.
Mười lăm phút sau, Huyền Mẫn chạy về: "Sư phụ, hôm nay đưa lên núi có năm đứa trẻ, trong đó có hai đứa tướng mạo cực kỳ tốt, thật sự là tướng mạo tiên đồng!"
"Hai đứa? Không phải một đứa sao?" Đại sư Huyền Cơ kích động, "Ngươi chắc chắn là hai đứa?"
"Thiên chân vạn xác! Tướng mạo hai đứa trẻ kia thực sự vô cùng vô cùng tốt!"
Đại sư Huyền Cơ suy nghĩ một chút, quyết định tự mình đi xem.
Nếu là thật, để tránh đêm dài lắm mộng, đêm nay hắn sẽ bắt đầu làm phép luôn.
May mắn là hắn thích làm việc gì cũng chuẩn bị vẹn toàn trước, nên đã bắt đầu bố trí đại trận phi thăng từ sớm.
Hiện tại cũng đã chuẩn bị gần xong, chỉ còn thiếu một lá bùa chưa vẽ xong, lát nữa là xong ngay.
Đại sư Huyền Cơ vội vàng buông bút, xuống núi xác nhận.
Ma Tôn nhìn bóng dáng vội vã rời đi của hắn, thở phào nhẹ nhõm, đêm nay, hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4946669/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.