Hơn nữa Huyên Bảo nói nấm báo mưa có tác dụng ích khí bổ não, ninh thần kiện thể, hộ gan, "quát du" (giảm mỡ),giá cả đương nhiên không thể thấp.
Nhược Hàng lập tức nói: "Vậy sau này cháu sẽ chăm chỉ lên núi hái nấm báo mưa."
Nhược Thuyền và Nhược Huyền cũng gật đầu tỏ vẻ việc hái nấm báo mưa cứ giao cho bọn họ.
Bọn họ cũng muốn giúp gia đình kiếm tiền.
Nhược Xuyên cười xoa đầu mấy đứa cháu trai, khen ngợi một phen: "Ta tặng cho hai vị phú thương mỗi người một rổ nấm báo mưa, để họ ăn thử thấy ngon thì sau này sẽ tìm ta mua. Họ tặng lại ta một ít trái cây và đồ chơi cho trẻ con."
Nhược Xuyên bê cái hộp gỗ từ trên xe xuống, mở ra, Huyên Bảo thấy hai đóa hoa lụa, một cái trống bỏi, cửu liên hoàn và mấy món đồ chơi trẻ con khác.
"Huyên Bảo chia nhau chơi cùng các anh nhé."
"Vâng ạ!" Nhược Huyên cười nhận lấy. Ngoại trừ hai đóa hoa lụa có thể cài lên đầu, nàng chẳng có hứng thú với mấy thứ này, quá đơn giản. Nàng chỉ lấy hai đóa hoa lụa, còn lại đưa hết cho các anh, rồi đi xem hạt giống d.ư.ợ.c liệu.
Đều là mấy loại thảo d.ư.ợ.c bình thường hay gặp, dễ trồng, đến lúc đó đầu xuân là có thể gieo.
Nhược Xuyên lại chia cho mấy đứa trẻ mỗi đứa một miếng điểm tâm, sợ chúng ăn nhiều quá bỏ cơm nên không dám cho nhiều.
Cơm chiều, cả nhà quây quần bên nhau ăn lẩu, có thịt, có rau, có canh, có lương thực lại còn có tiền để dành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4945445/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.