Trong hoa viên còn có một hồ nước nhân tạo, dẫn nước từ sông bên ngoài vào.
Riêng việc đào hồ và dẫn nước vào đã tốn kém vô cùng.
Nhược Huyền hỏi: "Cha, sau này chúng ta lên huyện thành, có thể ở đây không?"
Nhược Huyên gật đầu: "Đương nhiên là được! Tết này chúng ta sẽ vào thành ở."
Nàng nghe Hồ Ly Tinh tỷ tỷ nói, Tết ở nhân gian trong thành vô cùng náo nhiệt, Tết Nguyên Tiêu còn có hội hoa đăng nữa.
Tết Nguyên Tiêu nàng muốn vào thành xem hoa đăng.
Nhược Thủy lắc đầu: "Phủ đệ này tuy là triều đình ban thưởng, nhưng thân phận chúng ta không thích hợp để ở."
Họ chỉ là thường dân, ở phủ đệ như thế này dễ gây chuyện thị phi.
Làm người, đầu to bao nhiêu thì đội mũ bấy nhiêu.
Nhược Huyên nghe vậy lại hỏi: "Vậy cần thân phận gì mới được ở ạ?"
"Phủ đệ quy mô thế này, quan viên nhị phẩm trở lên mới được ở." Nhược Thủy có chút không hiểu, phủ đệ như vậy lẽ ra chỉ có Hoàng thượng mới có tư cách ban thưởng, Huyện lệnh đại nhân không thể không biết điều đó chứ!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nhược Huyên nghe xong lập tức nói: "Cha, chúng ta mau đến thư viện đăng ký đi học thôi!"
Nhà chỉ có thể xem, không thể ở, hơn nữa cỏ mọc khắp nơi, bọn trẻ cũng chẳng còn tâm trạng ngắm nghía.
Lưu thị nói: "Sắp đến giữa trưa rồi, Huyên Bảo vừa nãy chẳng phải bảo muốn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4914799/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.