Linh lực của hắn cũng sắp cạn rồi.
Cảm giác như linh lực hắn tu luyện ngày đêm tích góp được chỉ để dùng hong khô quần áo cho nàng vậy.
Nhược Huyên cuối cùng cũng được toàn thân khô ráo, thoải mái dễ chịu, liền thỏa mãn nhắm mắt lại, bắt đầu vừa ngủ vừa tu luyện.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trên người Hiên Viên thần quân có hơi thở của ánh nắng, rất dễ ngửi, là hơi thở mà hoa thích nhất, khiến hoa cảm thấy rất an tâm.
Nhược Huyên rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Một lúc sau, Hiên Viên Khuyết ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng trong không khí, dường như nồng đậm hơn một chút.
Hắn mở mắt nhìn đóa hoa nào đó bên cạnh đã chìm vào trạng thái ngủ say tu luyện.
Ý niệm của Hiên Viên Khuyết vừa động, một chiếc chăn nhỏ liền đắp lên người nàng.
Sau đó hắn cũng tiếp tục nhắm mắt tu luyện.
~
Đỉnh Côn Luân.
Trong sơn động, một ngọn đèn trường minh đột nhiên vỡ tan, mảnh vỡ b.ắ.n ra, suýt chút nữa cứa vào cổ Huyền Cơ đại sư.
Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, thấy tia chớp chân trời, sớm có phòng bị, nhanh chóng dùng Tru Tiên kiếm đỡ một chút thì cái mạng già này cũng không còn!
Huyền Cơ nhìn thiên lôi cuồn cuộn phía xa, đếm từng đạo một, đếm được bốn mươi chín đạo, trong lòng khiếp sợ tột độ!
Hắn còn nghi ngờ có phải đồ đệ của mình đã phi thăng trước hắn một bước hay không!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4913795/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.