Trương huyện lệnh muốn nói đúng, nhưng ông trời muốn mưa thì cần gì quan tâm là mùa thu hay mùa đông.
Đây đều là chuyện không thể đoán trước mà!
Chính vì không thể đoán trước, thiên tai mới là thứ chí mạng nhất, nếu không mọi người đều có thể phòng ngừa rủi ro rồi.
Trong lòng Trương huyện lệnh rùng mình, tình huống mùa thu xảy ra lũ lụt xác thật hiếm, nhưng trong lịch sử không phải chưa từng xuất hiện, đặc biệt Sa Khê huyện nằm ở phương Nam, giáp biển, mùa hạ thường xuyên có bão, hiện tại vào thu, bão ít đi nhưng không phải là không có.
Hắn nhớ tới mấy ngày nay đi tuần tra khắp nơi, phát hiện đường sông và thủy lợi của Sa Khê huyện thật sự đáng lo ngại.
Có rất nhiều đất hoang là do ngập úng liên miên, bá tánh đành phải bỏ hoang không canh tác.
Hắn vốn định chờ thu hoạch xong vụ thu sẽ bắt đầu huy động nhân lực khơi thông thủy lợi, đắp cao đê đập, dự phòng cho mùa mưa lũ năm sau.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hay là làm sớm hơn? Hắn không mê tín, cũng không tin vào chuyện báo mộng, nhưng không biết vì sao, Huyên Bảo nói như vậy, hắn liền cảm thấy bất an.
Nhưng nghe lời một đứa trẻ ba tuổi rồi tin là thật mà đi làm chút gì đó thì quả là hoang đường!
Nếu để người ta biết, không chừng sẽ bảo hắn là một tên quan hồ đồ!
Nhưng nhỡ đâu thực sự có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4906786/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.