“Giả tạo quá, lời này ai mà tin được chứ? Đâu phải không có não.” Một đóa hoa như nàng còn không tin nữa là. Bán d.ư.ợ.c liệu có sâu và bị mốc, đây chính là hại mạng người, nhất là d.ư.ợ.c liệu bị mốc. Thảo nào Hiên Viên Thần Quân nói không được hại người, ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ, Thiên Đạo đều có sự trừng phạt. Sự trừng phạt của Thiên Đạo quả nhiên danh bất hư truyền! Đáng sợ quá! Phương đại phu tức muốn c.h.ế.t, ngón tay chỉ vào Trang thị run rẩy: “Ngươi đây là muốn hại c.h.ế.t người ta, hại thanh danh trăm năm của y quán Phương thị hủy hoại trong chốc lát!” Cô con dâu cả này cũng xuất thân thế gia ngành y, vốn định sau này có thể giúp đỡ lão đại, làm rạng danh y quán Phương thị, không ngờ lại làm ra chuyện tày trời như vậy. Người làm nghề y sợ nhất là thiếu y đức!
Trang thị già mồm: “Cha, con thật sự không biết mà!” Phương đại phu càng thêm thất vọng, lười nghe bà ta ngụy biện, “Ra từ đường quỳ!” Khi nào biết sai thì mới cho đứng dậy. Lần này nhất định phải dạy cho bà ta một bài học nhớ đời.
Trang thị: “Cha...” Thấy bà ta vẫn muốn ngụy biện, Phương đại phu gầm lên: “Còn chưa đi?” Vẻ mặt vô cùng nghiêm khắc! Trang thị đâu đã từng thấy Phương đại phu tức giận như vậy bao giờ? Bà ta sợ đến mức không dám hó hé nửa lời, hung hăng trừng mắt nhìn Nhược Huyên và Nhược Sơn một cái. Sẽ có một ngày, bà ta đuổi cổ tên bạch nhãn lang Nhược Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4902713/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.