Thậm chí người trong thôn cũng cảm thấy Nhược Huyên đang mắng người ta, mấy người dân làng cười ha hả: “Phụt! Ha ha ha..., Đàm bà tử, nghe thấy chưa! Ngươi phải cẩn thận đấy nhé!” “Tiểu hài t.ử lên ba nói lời thật nhất! Ngươi phải chú ý thật đấy!” “Bán nữ cầu vinh, ham món lợi nhỏ, hoành hành ngang ngược, trộm cắp vặt, làm nhiều chuyện thất đức như thế, đến tiểu hài t.ử nó cũng nhìn ra ngươi sẽ gặp báo ứng đấy!” ...
Đàm bà t.ử sinh được năm nữ nhi, phu thê hai người ham ăn biếng làm, lại thiên vị nhi t.ử đến cùng cực. Mấy năm nay càng ngày càng hỗn hào, quả thực là dựa vào việc bán nữ nhi lấy tiền sính lễ để sinh sống, mọi người đều chướng mắt hành vi này.
Đàm bà t.ử tức đến đen cả mặt. Chân Hổ hừng hực khí thế vung nắm đ.ấ.m tới: “C.h.ế.t tiệt si nhi, nói hươu nói vượn, muốn c.h.ế.t à!”
Lưu thị sợ hãi vội kéo Nhược Huyên vào trong lòng che chở kín mít. Nhược Huyên hoảng hốt, theo bản năng liền ném một cái tiên thuật qua.
“Muốn c.h.ế.t!” Nhược Thủy cũng tung một quyền đáp trả! Hổ quyền sinh phong.
Hai nắm đ.ấ.m còn chưa chạm vào nhau, một trận kình phong đã thổi bay cả người Chân Hổ đi! Hắn ngã rầm xuống đất cách đó hơn mười mét!
Mọi người xung quanh kinh ngạc nhìn Nhược Thủy. Lão tứ nhà họ Nhược lợi hại như thế từ bao giờ vậy? Nắm đ.ấ.m còn chưa chạm vào người, chỉ dựa vào quyền phong đã đ.á.n.h bay người ta? Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4902700/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.