Vì tửu lầu đã được mua lại, Tiểu Noãn cũng không vội vàng về nhà lấy bạc mua sân viện nữa, mà nhờ người về thôn gửi thư cho Hoắc Sơn, gọi Hoắc Sơn mang bạc đến để lo liệu chuyện này.
Tiểu Noãn và hai vị tỷ tỷ bắt đầu bận rộn với công việc trang hoàng tửu lầu.
Ba cổ đông của tửu lầu, Hoắc gia coi như góp vốn bằng kỹ thuật, chỉ có Tưởng Hãn Dung mới là người giàu có nhất.
“Ta chuẩn bị trước hai trăm lượng bạc, muội cứ tùy nghi sử dụng, xem hai trăm lượng này có đủ để trang hoàng lại tửu lầu không, không đủ thì ta sẽ thêm vào.” Tưởng Hãn Dung đã nói với Tiểu Noãn đêm hôm trước.
Hay cho cái người này, đây chẳng phải là cái gọi là tổng tài bá đạo trong truyền thuyết sao! Tiểu Noãn thầm đưa hai trăm lượng tiền trang hoàng này vào tỷ lệ xuất vốn của Tưởng Hãn Dung. Hiện tại Tưởng Hãn Dung đã là cổ đông lớn nhất của tửu lầu.
Vị trí tửu lầu rất tốt, mấy người Tiểu Noãn đi vào thăm quan một vòng.
Tửu lầu hiện tại có ba tầng, vì vậy Tiểu Noãn đã lập kế hoạch chi tiết.
Tầng một là đại sảnh, nguyên bản còn có một sân khấu diễn kịch.
Vì sân khấu mà bố cục hơi chật chội, Tiểu Noãn bèn dỡ bỏ sân khấu, chia đại sảnh thành hai khu vực: bàn tròn lớn và bàn vuông.
Bàn tròn lớn có thể chứa tối đa mười người, bàn vuông có thể ngồi hai đến bốn người.
Vị trí sân khấu cũ là một khu vực cao hơn một chút, Tiểu Noãn để lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5020373/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.