Tiểu Noãn cảm thấy giá cả chấp nhận được, thế là mãn nguyện quyết định thu xếp mọi việc, hương liệu lặt vặt mua hết sáu trăm văn tiền, rong biển và tôm tép khô tổng cộng hơn một trăm văn.
Tiểu Noãn nói với chưởng quỹ: “Chưởng quỹ, ta còn phải mua đồ khác, lát nữa sẽ quay lại lấy những thứ ta mua này nhé, làm phiền người cứ để đồ ở đây trông giúp ta một lát.”
“Không thành vấn đề.” Chưởng quỹ cười gật đầu, tiểu cô nương hôm nay đến nhìn ăn mặc dung mạo không nổi bật, nhưng vừa ra tay lại là một khách hàng lớn, mua gần một lượng bạc nhỏ đồ vật cơ đấy!
Chưởng quỹ tâm trạng cực kỳ tốt, thế là liên tục đồng ý yêu cầu của Tiểu Noãn, thế là Tiểu Noãn dẫn đệ đệ đi ra ngoài.
“Tỷ, sao chúng ta lại mua nhiều thứ linh tinh như vậy? Chưởng quỹ kia đều nói rồi, những thứ đó hắn ta đều không bán được, chúng ta mua về chẳng phải cũng bán không được sao.” Tiểu Bảo có chút không hiểu, hơi lo lắng không biết có phải tỷ tỷ bị chưởng quỹ vừa rồi lừa rồi không.
“Đây chính là trợ thủ đắc lực của tỷ đấy,” Tiểu Noãn nháy mắt với hắn, trấn an nói: “Về nhà rồi ta sẽ nói cho đệ biết cách dùng.”
Tiếp đó Tiểu Noãn lại dẫn Tiểu Bảo đi mua thịt, Vương đồ tể thấy là Tiểu Noãn đến, liền chào hỏi nàng: “Ôi, Tiểu Noãn đấy à, mấy ngày rồi không gặp con, tổ cha nương con vẫn khỏe chứ?”
“Vương thúc khỏe,” Tiểu Noãn cũng cười híp mắt, nói: “Người nhà con đều khỏe ạ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5017543/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.