Trong sảnh đường, mọi người đều im lặng. Nửa lúc sau, Hậu nương của Bích Yên lấy hết dũng khí, cười làm lành: “Lão phu nhân, phu nhân, công tử, đã thấy Ngụy phủ các vị bắt đầu lục soát, châu báu ta cũng đã trả lại rồi, không còn việc gì của ta nữa, chi bằng hãy để ta về nhà đi?”
“Không được.” Tiểu Noãn dứt khoát nói: “Mọi chuyện còn chưa tra rõ, đại thẩm người là nhân chứng quan trọng, sao có thể về nhà trước?”
“Này, nếu hôm nay Ngụy phủ chưa tra rõ, chẳng lẽ vẫn muốn ta ở lại?” Hậu nương của Bích Yên có chút bất an.
“Đó là lẽ đương nhiên,” Tiểu Noãn gật đầu một cách hiển nhiên: “Nếu hôm nay chưa tra rõ thì người cứ ở lại đây, dù sao Ngụy phủ cũng không thiếu một gian khách phòng.”
“Thế thì làm sao được!” Lần này Hậu nương của Bích Yên thực sự gấp gáp, nói: “Ta, ta còn phải về nhà hầu hạ cả nhà già trẻ, trong nhà không có ta thì không xong!”
“Sao lại không xong!” Bích Yên hừ lạnh một tiếng: “cha ta thân thể còn khỏe mạnh, không cần ngươi hầu hạ; nhi t.ử ngươi nghe nói cũng đang học trong thư viện, không hay về nhà. Trong nhà lại chẳng có việc gì, ngươi ở lại một đêm thì đã sao.”
“Hay là nói, trong lòng ngươi có quỷ nên không dám ở lại?” Bích Yên hỏi.
“Ta, trong lòng ta có quỷ gì chứ!” Hậu nương của Bích Yên cố chống chế: “Ở lại thì ở lại!”
Mọi người lo lắng chờ đợi kết quả lục soát của mấy vị Ma ma. Sau một canh giờ, trời đã tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5016954/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.