Đại Lục Soát Ngụy Phủ.
Bởi vì Kim Loan Khiêu Tâm Hồng Bảo Thạch của Ngụy Lão phu nhân vừa to vừa nặng, lại còn làm đối xứng hai con kim loan, hai con kim loan ngậm chuỗi ngọc trai dài rủ xuống, không thể giấu trên người được, nhất định phải gói lại mới mang ra ngoài được.
Tiểu Phúc T.ử gật đầu nói: “Lúc đó Phỉ Hồng cũng mang theo một cái bọc, nhưng vì nàng ta đi theo chủ t.ử nên nô tài không dám xem nàng ta mang theo gì.”
Danh tiếng của Trương di nương trong số các chủ t.ử có lẽ không quá hiển hách, nhưng trong đám hạ nhân thì lại vang như sấm. Chẳng hạn như trong tiệc mừng thọ của Lão phu nhân, nàng ta nói muốn uống canh Phật Nhảy Tường là phải có ngay, Lão phu nhân còn chưa kịp nếm! Nhị lão gia thực sự cưng chiều nàng ta đến tận trời, muốn ăn gì thì ăn, muốn gì thì có nấy.
Hơn nữa, nghe nói Nhị lão gia đã rời khỏi Chấn Dương phủ để trở về từ hôm trước rồi. Vạn nhất chọc giận vị chủ t.ử này, nàng ta lại nói xấu với Nhị lão gia, thế thì thật là thiệt hơn.
Hạt Dẻ Nhỏ
Vì vậy, lúc đó Trương di nương không có ý muốn mở bọc ra, Tiểu Phúc T.ử tự nhiên cũng không dám kiểm tra.
“Nói như vậy, trang sức của Lão phu nhân cũng có khả năng là do chủ tớ Trương di nương trộm ra khỏi phủ?” Tiểu Noãn tổng kết.
Tiểu Phúc T.ử nghe xong suýt chút nữa lại quỳ xuống, lắp bắp: “Nô tài, nô tài không nói như vậy…”
Sắc mặt Trương di nương trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5016953/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.