Tiểu Noãn đi theo Ngô Quản sự dọc theo đường cái chính của trấn, đi qua hai ngã tư rồi rẽ vào một con hẻm tĩnh mịch. Hộ gia đình đầu tiên ở đầu hẻm chính là Ngụy phủ, chiếm trọn nửa con hẻm.
Cánh cổng lớn của Ngụy phủ được sơn màu đen, hai vòng khoen cửa làm bằng đồng thau, còn được điêu khắc đầu thú, trông vô cùng oai phong.
Cổng lớn của Ngụy phủ đóng chặt, Ngô Quản sự không dừng lại, dẫn Tiểu Noãn đi tiếp một đoạn nữa thì thấy một cánh cửa nhỏ bên hông. Bên ngoài cánh cửa có một tiểu tư giữ cổng đang buồn chán không có gì làm.
Tiểu tư nhìn thấy Ngô Quản sự trở về, lập tức đứng thẳng lưng, nở nụ cười nịnh hót: “Ngô Quản sự hảo, Ngô Quản sự đã về rồi!”
Ngô Quản sự gật đầu, không nói gì, dẫn Tiểu Noãn đi vào.
Sau khi đi vào là một lối đi nhỏ hẹp lát đầy gạch xanh, hai bên đều là tường viện. Đi qua đoạn đường này, Ngô Quản sự dẫn nàng rẽ một cái, bỗng nhiên không gian trở nên sáng sủa, thoáng đãng: Hóa ra đây là chỗ giao nhau giữa nội viện và ngoại viện. Tiểu Noãn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hai cổng vòm lớn, bên trong có những tảng đá gồ ghề quái dị, cùng với hoa nở rộ và liễu rủ tơ mềm.
Ngô Quản sự dẫn Tiểu Noãn đi về phía nội viện. Đầu tiên nhìn thấy là bức bình phong đá lớn chắn ngang cổng, phía trên điêu khắc Phúc Lộc Thọ Hỷ, vô cùng tinh xảo.
Đi vòng qua bức bình phong, là một căn nhà chính năm gian lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5016121/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.