Hai người đều tìm kiếm nhau trong đám đông, Lạc Thiên Hựu nhìn không thấy cô, bắt đầu nóng ruột. Anh quay lại tiệm mì xào lúc nãy mới đi qua, tiệm kẹo làm cho cô chảy cả nước miếng rồi cả tiệm cá vàng nơi cô vớt cá thất bại nhưng cũng không thấy cô đâu.
Đúng lúc đang muốn gọi người tới giúp, phía sau anh truyền đến một tiếng gọi—
“Thiên Hựu!”
Anh xoay người, dưới ánh đèn, bóng dáng nhỏ bé đang đứng dưới một gốc cây, trên mặt đeo một cái mặt nạ hồ ly. Bàn tay nhỏ giơ lên gỡ mặt nạ ra, chính là gương mặt cười quen thuộc, quyến luyến không thôi mà anh đang tìm.
Vẻ mặt ngưng trọng nhất thời tan đi, ý cười dịu dàng dâng lên trong đáy mắt, anh chậm rãi bước lên phía trước, ôm lấy cô.
Phúc Viên Viên nằm trong ngực anh, cười hì hì. Cô vốn cũng rất sợ, nhưng đi tới đi lui, nhìn thấy xung quanh náo nhiệt như vậy, liền một mình ở một góc lo lắng nhìn khắp xung quanh thì cảm thấy có chút đáng thương. Cuối cùng cô cười cười, buông đi phiền muộn vô cớ trong lòng, bởi vì cô biết anh sẽ tìm thấy cô.
Sau khi thả lỏng tâm tình, cô mua một cái mặt nạ đeo lên, chưa đi được vài bước, quả nhiên nhìn thấy anh đang hoang mang: trong lòng ngọt ngào, cô cất tiếng gọi tên anh, anh lập tức quay đầu nhìn thấy cô.
Chuyện nhỏ xen vào này không ảnh hưởng đến tâm tình vui vẻ của hai người, bọn họ tiếp tục cao hứng đi lại trong hội chùa, mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-gia-dao/2007036/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.