Xác định bản thân đã thoát khỏi người xấu, toàn thân Phúc Viên Viên lúc này như nhũn ra, tựa người trong thang máy. Đến khi ra khỏi thang máy, cô liền không quay đầu trực tiếp chạy khỏi tòa nhà Lạc Hàng. Hai cô tiếp tân ở đại sảnh thấy vậy cũng không hiểu có chuyện gì đang xảy ra.
Trên tầng cao nhất, Lạc Thiên Hựu đứng trước cửa thang máy hồi lâu mới chậm rãi quay trở về sofa. Anh có chút mệt mỏi, ngồi yên trên ghế được một lát, chợt cảm thấy cổ họng mình truyền đến từng cơn đau nhức.
Trong lòng căng thẳng, anh rất nhanh đứng dậy đi về phía toilet nằm khuất ở hướng bên kia. Vừa mở cửa liền đi thẳng tới bồn rửa tay, anh đưa tay cởi nút cổ áo, nhìn tấm gương cao hơn nửa người trước mặt.
Trên cổ anh xuất hiện một vệt màu đỏ, trông rất giống vết hằn do bị người bóp cổ gây nên. Nhớ đến cảnh trong mơ khi nãy, sắc mặt Lạc Thiên Hựu trầm xuống.
“Tổng giám đốc? Tổng giám đốc?” Bên ngoài truyền tới giọng nói của trợ lý Tề Yến. Anh mở cửa bước ra.
Tề Yến vừa nhìn đã thấy vết bầm trên cổ Lạc Thiên Hựu, sắc mặt liền đổi, “Tổng Giám đốc, anh…..”
Anh nhìn trợ lý liếc mắt một cái, “Vừa nãy có người vào phòng làm việc của tôi, kiểm tra lại camera, tìm cho ra người đó.” Trong lòng bàn tay anh vẫn có thể cảm thấy hơi ấm đó, khi cô kề bên thì cơn ác mộng liền biến mất. Anh không khỏi nắm chặt lòng bàn tay, thầm nghĩ, nhất định phải tìm ra cô!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-gia-dao/2006975/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.