Chiếc di dộng nhỏ nhắn đặt trên đầu giường rung lên từng hồi, tiếp đó bên trong phòng nhẹ nhàng vang lên tiếng chuông điện thoại. Tấm chăn dày trên giường lúc này bị xốc một góc lên, chỉ nhìn thấy một bàn tay nhỏ từ trong chăn thò ra, sờ sờ lên tủ đầu giường. Sau khi đụng vào chiếc điện thoại liền chui lại vào trong chăn.
“A lô?” Giọng nói êm dịu ngọt ngào từ trong chăn phát ra.
“Viên Viên? Viên Viên? Em vẫn còn ngủ sao?” Giọng nói trong điện thoại có chút ngập ngừng.
Người nằm trong chăn cuối cùng cũng động đậy, một tay vén tấm chăn ra. Phúc Viên Viên dựa vào thành giường cố gắng mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ của mình: “Là chị Tiểu Hàm hả? Có chuyện gì vậy?” Gương mặt mượt mà có chút đỏ hồng, dường như vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
Liễu Tiểu Hàm ngừng một chút, vội hỏi: “Viên Viên, bây giờ em đã tỉnh táo chưa? Chị có chút chuyện gấp nhờ em giúp đỡ.”
Chăn bị xốc lên, gió lạnh bên ngoài thổi tới làm cô co rúm lại, Phúc Viên Viên dùng sức chớp chớp mắt, “Chị nói đi, chuyện gì vậy?” Mang đôi dép lê lông xù dễ thương vào, cô vừa hỏi vừa đi về phía phòng tắm.
“Viên Viên, giờ em ra ngoài có tiện không? Chị với anh rể đang ở tòa nhà Lạc Hàng, em có biết chỗ đó không?” Cô nhìn xuống đồng hồ trên tay, trong đầu nhẩm tính thời gian.
Phúc Viên Viên nhíu mày nghĩ ngợi một chút, “Ờ, em biết. Tòa nhà cách công ty hai con đường, đúng không?” Cô nhớ rồi, hình như thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-gia-dao/2006970/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.