Giang phòng bố trí sơ sài, sắc đơn cô quạnh toát lên mùi vị lạnh lẽo, ánh trăng khẽ len vào tấm rèm u ám tỏ tường bóng lưng cường trán của gã đàn ông.
Mà không chỉ mỗi gã ở chốn này, ngay đối diện là dáng người lãnh đạm đương chỉnh tề ngồi đó, đường nét gương mặt hằn động vài nếp nhăn, đoán chừng đã vào tuổi trung niên.
Ông nâng tách trà nhấm nháp qua loa.
Khó lòng mường tượng được đằng sau vẻ đoan chính kia chứa đựng nội tâm âm hiểm nhường nào.
Bấy giờ, vị trà đắng vươn nơi cổ họng, ông chẹp môi đặt tách xuống mặt bàn, đều giọng, “Vậy ý cậu là nhiệm vụ không hoàn thành, dù rằng đã lấy một nữa số tiền sau khi ký kết thoã thuận?”
Thân ảnh cường tráng chợt căn cơ cuồng cuộn, gã giáng quả đấm lên mặt bàn, đay nghiến xổ từng chữ, “Ông điếc à? Chúng tôi đã mất một đồng đội vì cái thoã thuận đầy sơ hở của ông đấy.”
“Thoã thuận là thoã thuận, ký cũng đã ký, tiền cũng đã nhận.” Ông ngước đôi mắt rét căm hời hợt nhìn đối phương, chậm rãi vặn lại, “Các cậu không hoàn thành nhiệm vụ thì thôi đi, tổn thất còn đòi tôi đền bù? Tôi đi đâu tìm mạng cho cậu đây?”
“Nhưng ban đầu ông không nói ả ta không phải người bình thường…”
Người đàn ông nhàm chán vắt chéo chân, bỉ bai khịt mũi, “Quả nhiên… vì là sát thủ nên nhận thức xã hội mới kém cỏi như thế?”
Chưa đợi gã nguôi cơn thịnh nộ, ông tiếp tục trào phúng, “Chỉ xét về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3487300/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.