“Đúng… là không. Nhưng chí ít!” Nguyên Khải bật thốt bằng tất thảy kích động, “Chí ít thì trói lại và tra tấn là được rồi mà, ông ta sẽ đau khổ thôi. Em đâu cần hẹn hò với con trai ông ta làm gì? Để đổi lại là gì hả?”
Thục Linh bàng hoàng thoáng chốc rồi mệt mõi rũ mi, tiếng thở dài chẳng kìm phả ra, cô đâu thể để lão chết mà không cảm nhận chút thống khổ, thấu tận tâm can như thế.
“Anh không hiểu.”
Ba chữ không chứa đựng mong đợi gì, ngữ điệu nom khan nhẹ bẫng, hoàn toàn xuyên thủng vách ngăn tinh thần của Nguyên Khải.
Thục Linh từ chối nói về quá khứ bất kể anh cậy miệng nhường nào, những đau đớn cô chịu đựng anh chỉ mơ hồ đoán mò qua cuộc phục thù này.
Cuối cùng thì anh chẳng biết gì cả, và chẳng hiểu điều gì.
Loại cảm xúc phức tạp dồn nén đang trực chờ trào dâng bên trong khuôn ngực anh, tuyệt nhiên anh không dám phản bác.
Đành cắn răng nhìn Thục Linh chua sót.
“Anh cũng không thể hiểu.”
Đúng - Nguyên Khải hẫng đi đầy bất lực.
Thục Linh hướng đôi mắt vẳng đục, lần nữa trông ngoài ô cửa kính, bấy giờ nó đâu còn vẻ ngời sáng ban đầu, thay vào đó đã giăng đầy mây đen, có lẽ trận mưa tiếp theo sắp trút xuống.
Mà cũng có lẽ hạt mưa sẽ nặng thêm vài phần.
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Thư Tình Của Anh: Hội Ngộ Tình Yêu Trong Phòng Nha 2. Tiểu Thư Trưởng Nữ 3. Trộm Một Mùa Xuân 4.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3487298/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.