🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Vậy nên đừng lãng phí thêm giây phút nào của tôi nữa."



Cậu vừa buông lời.



Tiếng mưa ồ ạt bỗng chốc to dần lên, hạt mưa trĩu nặng nện lộp bộp xuống mái hiên quán xá, lắp đi khoảng không gian trống trãi giữa hai người.



Mặc tình cảnh khó xử.



Thục Linh miễn cưỡng hỏi, "...Cậu đối với tôi như vậy cũng được sao, tôi chỉ là rất muốn thân thiết với cậu thôi mà?"



Giọng Vĩ Thành lạnh mấy tông, hời hợt đáp, "Đừng cường điệu hoá mối quan hệ vô nghĩa với tôi."



Thục Linh lườm cậu.



Cảm tưởng trong lớp vỏ bọc ương ngạnh đó chan chứa một tâm hồn khắc khoải u tịch, chỉ dám lộ mình sau bóng đen tâm tối.



Tựa hồ sợ bị nhìn thấu.



Hệt như đoá dạ lan hương mang sắc trầm giữa đêm thâu, bẽn lẽn phô bày tất thảy hương sắc đẹp đẽ dưới trời sao rực rỡ. Ngặt nổi, sắc mỏng hoà lẫn vào màng đêm bịt bùng, không tài nào tỏ tường nơi chân trời trùng phùng, hương hoa càng chẳng thắm nồng gửi gắm chốn xa xăm.

Tuy an toàn, mà cô quạnh.



Cậu luôn ngoan cường dựng quanh bức tường thép kiên định, khướt từ sự quan tâm choáng ngợp bởi người thân, ngay cả lối hành xử hóng hách, rặt vẻ rét căm - đều là thành phẩm khi buộc mình tách khỏi mớ cảm xúc tự ngâm là rắc rối.



Do vậy mà mức phòng vệ cậu mới vượt quá ngưỡng, Thục Linh cần nhẫn nại hơn cơ may cậu còn chịu buông lỏng cảnh giác.



"Không phải nếu mối quan hệ giữa bạn bè gần gũi sẽ tốt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3472033/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.